TOẸN CÁU TÀY - NÙNG: PỀN LĂNG PẾT MÍ CHẮC FẶC SLÁY?
( VÌ SAO VỊT KHÔNG BIẾT ẤP TRỨNG?)
Cằm lầu:
Tẳm pửa đai, mu, ma, pết, cáy nhằng chắc phuối.
Tua cáy nắt khảm pé nặm cải, tó bố chắc vải.
Cáy slộp pết vải tẩư nặm, chắng cạ: "mưng hử câu nằng tềnh lăng thồ câu khảm pé pây đảy bấu?"
Pết cạ: "câu thồ mưng pây đảy lăng?"
Hăn pện cáy cạ: "câu phặc xáy hẩư mầư mại."
Pết hăn đảy, thồ cáy khảm pé pây.
Tẳm mỉn mà pết bồ phặc xáy lắc pày, hẩư cáy phặc thâng pưa nẩy.
Cằm Keo:
Từ ngày xưa,lợn chó gà vịt còn biết nói.
Con gà muốn bơi vượt hồ ,nhưng không biết bơi
Gà gặp vịt bơi dưới hồ, bèn nói: "bạn cho tôi ngồi lên lưng chở vượt hồ được không?"
Vịt nói: "tôi chở đi qua thì được gì?"
Thấy vậy gà mới nói: "tôi sẽ ấp trứng cho vịt mãi mãi."
Vịt nghe được, thế là vịt chở gà vượt hồ
Từ đó về sau vịt không bao giờ ấp trứng nữa,để cho gà ấp đến bây giờ.
Nguồn: Hoàng Văn Thiệu - Thành viên Hội những người yêu và muốn giữ gìn tiếng Tày - Nùng